Sân vận động Stamford Bridge có thể coi là một trong những sân bóng khiến các đội khách cảm thấy “khó chịu” bậc nhất. Là sân nhà của CLB Chelsea - đội bóng nổi tiếng với sự “lì lợm”, bản lĩnh kết hợp với sự cuồng nhiệt trên 4 phía khán đài, luôn làm những cầu thủ làm khách phải “dè chừng”. Cùng K+ Play tìm hiểu về lịch sử hình thành và các cuộc đọ sức kinh điển tại Stamford Bridge dưới đây.
Tên gọi “Stamford Bridge” của sân nhà CLB Chelsea bắt nguồn từ lịch sử địa phương và các yếu tố địa lý cổ xưa ở khu vực Tây London.
Theo các nghiên cứu về địa danh, “Stamford Bridge” xuất phát từ cụm “Samfordesbrigge”, nghĩa là “cây cầu ở bến đò cát”. Khu vực này từng có một dòng suối nhỏ tên là Stanford Creek chảy qua, tạo thành ranh giới giữa các quận Kensington và Fulham.
Trên dòng suối này có hai cây cầu địa phương: cầu Stamford (trên đường Fulham, xây bằng gạch năm 1860) và cầu Stanbridge (trên đường King).
Tên gọi “Stamford Bridge” là sự kết hợp và biến thể của các tên cầu và dòng suối này, được dùng để chỉ khu vực và sau đó trở thành tên chính thức của sân vận động từ khi được xây dựng năm 1877.
Ban đầu, Stamford Bridge là một sân vận động đa năng phục vụ điền kinh và các môn thể thao khác, trước khi trở thành sân bóng đá khi Gus Mears mua lại vào năm 1904 để thành lập Chelsea FC.
Từ thời điểm đó, tên “Stamford Bridge” không thay đổi và trở thành biểu tượng gắn liền với lịch sử phát triển của câu lạc bộ Chelsea.
Stamford Bridge từng là nơi diễn ra các trận đấu quốc tế của đội tuyển Anh, các trận chung kết FA Cup, bán kết FA Cup, Community Shield, cũng như các môn thể thao khác như rugby, cricket, speedway, bóng chày và bóng bầu dục Mỹ.
Năm 2001, sân nhà của Chelsea hoàn thành chuyển đổi thành sân toàn bộ ghế ngồi nhằm mục đích chỉ phục vụ cho bóng đá, nâng sức chứa lên khoảng 40.000 chỗ ngồi. Từ đó đến nay, Stamford Bridge tiếp tục được nâng cấp, bổ sung các tiện ích hiện đại như khách sạn, bảo tàng, khu thương mại, trở thành một trong những sân vận động nổi bật nhất London.
Stamford Bridge mang đậm dấu ấn kiến trúc kết hợp giữa truyền thống London và phong cách hiện đại. Lấy cảm hứng từ kiến trúc Gothic của Westminster Abbey, sân vận động được bao quanh bởi 264 cột gạch lớn nhỏ (brick piers), 132 cột chính và 132 cột phụ, tạo nên hình đa giác độc đáo, vừa tối ưu diện tích vừa hòa nhập với cảnh quan đô thị cổ kính của London.
Việc sử dụng gạch truyền thống London stock brick giúp sân vận động hòa quyện với các công trình lịch sử lân cận như nghĩa trang Brompton và các nhà nguyện cổ. Các khoảng trống giữa các cột gạch được lắp kính hoặc để mở, tạo sự thông thoáng, tận dụng ánh sáng tự nhiên và giảm khối lượng công trình ở các lối vào chính
4 phía khán đài của sân Stamford Bridge có vai trò và câu chuyện khác nhau:
Vị trí hướng Bắc - Khán đài Matthew Harding Stand: Được đặt theo tên cựu giám đốc Matthew Harding. Đây là nơi tập trung nhiều hội viên và cổ động viên trung thành nhất, tạo nên bầu không khí sôi động, đặc biệt ở tầng dưới. Khán đài có hai tầng, là điểm tựa tinh thần lớn của Chelsea trong các trận sân nhà.
Vị trí phía Đông - The East Stand: Khán đài lớn nhất sân, có ba tầng, được xem là “trái tim” của Stamford Bridge. Đây là nơi đặt đường hầm ra sân, phòng thay đồ, phòng họp báo, khu vực VIP và truyền thông. Tầng giữa dành cho các phòng chức năng, tầng trên cho khán giả có tầm nhìn tốt nhất. East Stand cũng là phần duy nhất còn giữ lại kiến trúc từ những năm 1970.
Vị trí phía Nam - Shed End: Nơi tập trung những cổ động viên cuồng nhiệt và trung thành nhất của Chelsea, nổi tiếng với bầu không khí cổ vũ cuồng nhiệt và nhiều truyền thống lâu đời. Shed End cũng là nơi đặt khu vực dành cho cổ động viên đội khách (khoảng 3.000 chỗ), đồng thời có bảo tàng kỷ niệm và tường tưởng niệm các huyền thoại CLB.
Vị trí phía Tây - West Stand: Mặt tiền chính của sân, nổi bật với ba tầng và dãy phòng VIP, executive box kéo dài suốt chiều dài khán đài. West Stand là nơi đầu tiên khán giả nhìn thấy khi bước vào sân qua cổng chính. Đây cũng là nơi đặt nhiều dịch vụ cao cấp, nhà hàng, quầy bar và khu vực tiếp khách doanh nhân.
Bên cạnh 4 phía khán đài, sân Stamford Bridge còn nhiều khu vực đáng chú ý khác bao gồm:
Bảo tàng Chelsea: ở gần với khu khán đài Matthew Harding Stand, đây là khu vực trưng bày những danh hiệu, hiện vật, áo đấu, cùng những khoảnh khắc huyền thoại trong lịch sử CLB.
Tượng Peter Osgood: được đặt trước khu vực West Stand, đây là sự tri ân cho cố huyền thoại Peter Osgood, người có 380 lần ra sân và 150 bàn thắng cho The Blues.
Chelsea Megastore: nằm trong khuôn viên sân và gần lối vào chính, đây là cửa hàng chính thức lớn nhất của CLB, nơi cung cấp những vật phẩm như áo đấu, quà lưu niệm, đồ thể thao và các sản phẩm độc quyền.
Trận đấu giữa Chelsea và Manchester United tại Stamford Bridge ngày 4/4/2024 thuộc vòng 29 Premier League diễn ra trong bối cảnh cả hai đội đều đang cạnh tranh quyết liệt cho một vị trí trong nhóm dự cúp châu Âu.
Chelsea nhập cuộc đầy hứng khởi và sớm vươn lên dẫn trước 2-0 chỉ sau 19 phút nhờ các pha lập công của Conor Gallagher và Cole Palmer (phạt đền). Tuy nhiên, Manchester United không mất nhiều thời gian để đáp trả. Đội khách tận dụng sai lầm của hàng thủ Chelsea để gỡ hòa 2-2 trước khi hiệp một khép lại, với các bàn thắng của Alejandro Garnacho và Bruno Fernandes. Sang hiệp hai, Garnacho tiếp tục tỏa sáng với bàn thắng nâng tỷ số lên 3-2 cho MU ở phút 67, đưa đội khách vào thế dẫn trước.
Kịch tính được đẩy lên cao trào ở những phút bù giờ. Khi trận đấu tưởng như đã an bài với chiến thắng cho MU, Chelsea bất ngờ được hưởng phạt đền ở phút 90+10 và Cole Palmer lạnh lùng gỡ hòa 3-3. Chỉ 81 giây sau, Palmer hoàn tất cú hat-trick với cú sút đập người McTominay, ấn định chiến thắng 4-3 cho Chelsea ở phút bù giờ thứ 11. Đây là bàn thắng quyết định muộn nhất từng được ghi để mang về chiến thắng trong lịch sử Premier League.
Chiến thắng nghẹt thở này không chỉ giúp Chelsea giành trọn 3 điểm mà còn tiếp thêm động lực lớn cho thầy trò HLV Pochettino trong cuộc đua giành vé dự cúp châu Âu.
Trận đấu giữa Chelsea và Tottenham Hotspur tại Stamford Bridge ngày 2/5/2016 thuộc vòng 36 Premier League 2015/16 diễn ra khi Tottenham buộc phải thắng để tiếp tục nuôi hy vọng vô địch, trong khi Chelsea đã hết mục tiêu nhưng quyết tâm không để đối thủ cùng thành phố đăng quang trên sân nhà mình. Leicester City đang dẫn đầu và chỉ cần Tottenham không thắng, Leicester sẽ chính thức vô địch sớm hai vòng.
Tottenham nhập cuộc mạnh mẽ và dẫn trước 2-0 trong hiệp một nhờ các bàn thắng của Harry Kane và Son Heung-min. Tuy nhiên, sang hiệp hai, Chelsea vùng lên mạnh mẽ: Gary Cahill rút ngắn tỷ số, trước khi Eden Hazard ghi bàn gỡ hòa 2-2 ở phút 83. Trận đấu diễn ra cực kỳ căng thẳng với nhiều pha va chạm, tổng cộng 12 thẻ vàng (9 cho Tottenham), và được mệnh danh là “Battle of the Bridge”.
Kết quả hòa 2-2 khiến Tottenham chính thức hết cơ hội vô địch, giúp Leicester City lần đầu tiên đăng quang Premier League. Trận đấu này đi vào lịch sử vì sự kịch tính, căng thẳng và là một trong những trận derby London đáng nhớ nhất, khẳng định Stamford Bridge là “pháo đài” khó khuất phục và góp phần tạo nên một trong những mùa giải kỳ diệu nhất lịch sử bóng đá Anh.
Cuộc đối đầu giữa Chelsea và Barcelona tại vòng 1/8 UEFA Champions League 2004/05 là một trong những cặp đấu được mong chờ nhất mùa giải.
Chelsea, dưới sự dẫn dắt của Jose Mourinho, đang nổi lên như một thế lực mới của bóng đá châu Âu, trong khi Barcelona của Frank Rijkaard sở hữu dàn sao như Ronaldinho, Xavi, Deco, Samuel Eto’o. Trận lượt đi diễn ra tại Camp Nou, lượt về tại Stamford Bridge, với nhiều yếu tố kịch tính cả trong và ngoài sân cỏ, từ những màn đấu trí của hai HLV đến các tranh cãi về trọng tài và lối chơi.
Chelsea bùng nổ đầu trận, ghi ba bàn chỉ trong 19 phút đầu nhờ Eidur Gudjohnsen (8’), Frank Lampard (17’) và Damien Duff (19’).
Ronaldinho rút ngắn tỷ số cho Barcelona với cú đúp (27’, 39’), trong đó có một siêu phẩm sút xa ngoài vòng cấm.
Hiệp hai diễn ra căng thẳng, Chelsea cần thêm một bàn để đi tiếp. Đến phút 76, John Terry đánh đầu ghi bàn quyết định từ quả phạt góc của Lampard, ấn định tỷ số 4-2.
Chung cuộc, Chelsea thắng 5-4 sau hai lượt trận và giành quyền vào tứ kết.
Đây là một trong những trận đấu kinh điển nhất lịch sử Champions League, đánh dấu sự trở lại mạnh mẽ của Chelsea trên đấu trường châu Âu. Chiến thắng này giúp Chelsea lần đầu tiên vào tứ kết Champions League dưới thời Mourinho, đồng thời mở ra chuỗi đối đầu đầy duyên nợ với Barcelona trong nhiều năm sau đó.
Trận Chelsea vs. Arsenal tại Stamford Bridge ngày 29/10/2011 thuộc vòng 10 Premier League 2011/12 là một trong những trận derby London được chờ đợi nhất mùa giải.
Chelsea mở tỷ số ở phút 14 nhờ cú đánh đầu của Frank Lampard. Arsenal gỡ hòa ở phút 36 khi Gervinho kiến tạo để Van Persie dễ dàng đệm bóng vào lưới trống. Trước khi hiệp một khép lại, John Terry tận dụng pha bóng lộn xộn từ quả phạt góc của Lampard để đưa Chelsea dẫn 2-1.
Sang hiệp hai, Arsenal chơi bùng nổ: André Santos gỡ hòa 2-2 ở phút 49, Theo Walcott nâng tỷ số lên 3-2 chỉ 6 phút sau. Chelsea gỡ 3-3 nhờ cú sút xa của Juan Mata ở phút 80. Tuy nhiên, Van Persie tận dụng sai lầm của John Terry để ghi bàn nâng tỷ số lên 4-3 ở phút 85, rồi hoàn tất cú hat-trick ở phút bù giờ, giúp Arsenal thắng 5-3 ngay tại Stamford Bridge.
Chiến thắng 5-3 của Arsenal không chỉ là một trong những trận derby London hấp dẫn nhất lịch sử Premier League mà còn đánh dấu màn trình diễn đỉnh cao của Robin van Persie với một cú hat-trick. Trận đấu này phơi bày những vấn đề lớn ở hàng thủ Chelsea, trong khi Arsenal chứng tỏ bản lĩnh ngược dòng và sức mạnh tấn công ấn tượng.
Cuộc đối đầu giữa Chelsea và Napoli tại vòng 1/8 UEFA Champions League 2011/12 là một trong những trận đấu kịch tính và giàu cảm xúc nhất lịch sử giải đấu. Ở lượt đi, Napoli đã giành chiến thắng 3-1 trước Chelsea, đặt đại diện nước Anh vào thế phải thắng cách biệt ít nhất hai bàn ở lượt về tại Stamford Bridge để đi tiếp.
Chelsea nhập cuộc đầy quyết tâm và sớm vươn lên dẫn trước nhờ pha đánh đầu của Didier Drogba ở phút 28.
Đầu hiệp hai, đội trưởng John Terry nhân đôi cách biệt với một pha đánh đầu khác ở phút 47, đưa tổng tỷ số về thế cân bằng.
Napoli không bỏ cuộc, Gökhan Inler rút ngắn tỷ số xuống 2-1 (tổng tỷ số 3-3) ở phút 55 bằng cú sút xa đẹp mắt.
Phút 75, Chelsea được hưởng phạt đền sau khi Ivanović để bóng chạm tay trong vòng cấm, Frank Lampard thực hiện thành công, nâng tỷ số lên 3-1 (tổng tỷ số 4-4).
Trận đấu phải bước vào hiệp phụ. Phút 105, Branislav Ivanović ghi bàn quyết định sau pha phối hợp đẹp mắt, ấn định chiến thắng 4-1 cho Chelsea (tổng tỷ số 5-4)
Chelsea hoàn tất màn ngược dòng ngoạn mục, vượt qua Napoli với tổng tỷ số 5-4 sau hai lượt trận, giành vé vào tứ kết Champions League. Trận đấu này được xem là bước ngoặt lớn của mùa giải, khởi đầu cho hành trình kỳ diệu đưa Chelsea tiến thẳng đến chức vô địch Champions League đầu tiên trong lịch sử CLB.
Stamford Bridge nổi tiếng với hệ thống biểu ngữ (banner) và cờ (flag) đa dạng, được thiết kế và tài trợ bởi các hội cổ động viên Chelsea, đặc biệt là nhóm “We Are The Shed” và các hội CĐV quốc tế.
Nhiều banner lớn vinh danh các huyền thoại như Didier Drogba, Frank Lampard, John Terry, Peter Osgood, Ray Wilkins, Gianfranco Zola, Eden Hazard, Kerry Dixon, Peter Bonetti, Paul Canoville, César Azpilicueta. Ví dụ:
“Drogba Legend” (sau này được nâng cấp với thiết kế mới ấn tượng hơn)
“Matthew Harding - One of Our Own”
“Osgood - King of Stamford Bridge”
“One 93” (tôn vinh Kerry Dixon với 193 bàn thắng)
Các biểu ngữ khác thể hiện cho tinh thần và truyền thống của CLB:
“Pride of London” - biểu ngữ crowd surfer đầu tiên xuất hiện năm 1994, trở thành biểu tượng của CĐV Chelsea.
Các banner chống phân biệt chủng tộc, cổ vũ tinh thần đoàn kết như “Say No to Antisemitism” ở West Stand.
Cổ động viên Chelsea nổi tiếng với những bài hát và fanchant sôi động, tạo nên bầu không khí đặc trưng tại Stamford Bridge.
Từ các bài hát truyền thống như: Blue Is the Colour, Keep the Blue Flag Flying High, Carefree, … Đến các fantchant dùng để châm biếm các CLB khác, ví dụ như:
“We Hate Tottenham” - fanchant đơn giản, trực diện, thể hiện sự kình địch lâu đời với Tottenham Hotspur.
“You’ll Never Win That” - thường dùng trong các cuộc đối đầu với Arsenal và Liverpool, chế lại từ câu “You’ll Never Walk Alone” của Liverpool.
“Thursday Nights, Channel 5” - Châm biếm các đội phải đá Europa League (thường hát với Arsenal, Tottenham, Liverpool khi không dự Champions League)
“Champion of Europe, you’ll never sing that” - Châm biếm các đội chưa từng vô địch châu Âu, đặc biệt là Arsenal, Tottenham.
Các fanchant này thường được hát tập thể, tạo không khí sôi động và góp phần vào bản sắc “cà khịa” đặc trưng của cổ động viên Chelsea tại Stamford Bridge cũng như trên sân khách.
Stamford Bridge hiện có sức chứa khoảng 41.700 chỗ ngồi, chỉ xếp thứ 11 tại Premier League về quy mô, khiến Chelsea gặp bất lợi về doanh thu ngày thi đấu so với các đối thủ như Arsenal, Tottenham hay West Ham.
Ban lãnh đạo Chelsea, dưới quyền sở hữu của Todd Boehly và Behdad Eghbali, xác định việc nâng cấp hoặc xây mới sân vận động là ưu tiên chiến lược để tăng sức cạnh tranh, hiện đại hóa trải nghiệm cổ động viên và củng cố vị thế quốc tế của CLB.
Kế hoạch chủ đạo là nâng sức chứa lên 55.000–60.000 chỗ ngồi, đồng thời hiện đại hóa toàn bộ cơ sở vật chất, bổ sung các khu vực thương mại, bảo tàng, hospitality suites và tiện ích cộng đồng.
Dự án này gặp nhiều thách thức do vị trí sân nằm giữa khu dân cư đông đúc, gần tuyến đường sắt và các quy định bảo tồn kiến trúc địa phương. Việc mở rộng có thể buộc Chelsea phải thi đấu tạm thời ở sân khác trong 2–3 năm.
Sân Stamford Bridge là một phần không thể tách rời trong hơn 100 năm hình thành và phát triển của CLB Chelsea. Trải qua nhiều thăng trầm, Stamford Bridge vẫn luôn là mái nhà và biểu tượng cho giá trị truyền thống của The Blues. Còn rất nhiều câu chuyện thú vị xoay quanh các sân vận động tại Anh đang chờ bạn tìm hiểu trên K+ Play!